[Đi một ngày đàng] Chuyện làm thêm ở UK

Hôm nay mình xin được chia sẻ một góc nhìn của mình về chuyện đi làm thêm đối với sinh viên, cụ thể là tại UK.

Nếu gia đình bạn tài chính không được dư dả cho lắm, thì chắc chắn bạn vừa sang sẽ phải kiếm ngay việc làm thêm để trang trải chi phí. Thế nếu gia đình bạn tài chính dư dả, thì bạn nên làm gì? Có nên đi làm thêm không? Và nếu làm thêm thì nên làm công việc gì?

Mình xin kể cho các bạn nghe 1 câu chuyện người thật việc thật nhé. Một lần gia đình mình được sếp của chồng mình mời tới dự một bữa tiệc của cơ quan anh ấy. Gia đình bà sếp này ở London, nhà bà ấy có 6 phòng ngủ, và có vườn rất rộng. Nếu các bạn đã học hay sinh sống ở London thì sẽ thấy nhà ở trung tâm London mà có vườn rộng là rất xịn sò. Theo như tụi mình tìm hiểu thì nhà cô ấy được định giá tầm 2 triệu bảng Anh.

Khi mình đến nhà cô ấy, có cậu con trai và cô con gái ra giúp mẹ đón khách. Vì cô mời khá đông (chắc phải vài chục người) nên cả 2 con cô làm chân lon ton giúp mẹ. Tuy nhiên, khi mình mới tới, cậu con trai không có mặt. Bà sếp của chồng mình bảo con trai bà ấy hôm qua đi làm thêm ở quán rượu (pub), mà làm đêm nên 5h sáng nay mới về. 8h sáng nó mới lên giường chợp mắt nên bà ấy xin lỗi mọi người là con bà ấy sẽ xuống gặp mọi người sau. Sau đó, khoảng tầm 1h chiều mình đã thấy cậu chàng đi lại loanh quanh giúp mẹ rồi.

Có thể các bạn thấy chuyện này là bình thường. Đúng, rất bình thường. Nhưng cậu bé này mới vừa 18 tuổi thôi. Cậu ấy đã xin đi làm cho 1 quán rượu từ 12h đêm cho đến 5h sáng. Mình có nói chuyện với cậu ấy thì cậu kể vào ngày cuối tuần thì còn mệt nữa. Do quán rượu đó có món Sunday Roast khá ngon và nổi tiếng nên Chủ nhật quán ấy cũng rất bận. Điều mình muốn nói ở đây là anh chàng 18 tuổi ấy, tuy gia đình rất có điều kiện, nhưng lại chọn công việc khá vất vả, làm cho 1 quán rượu vào ca giờ giấc ban đêm như vậy. Và trong suốt cả buổi hôm ấy, mình thấy cậu chàng khá nhanh nhẹn, không kiểu “xớ rớ”. Ví dụ vừa nói chuyện với mình cậu ấy vừa thu dọn bát đĩa, cho đồ ăn ra khay, lau bàn, v.v. Mình nghĩ không nhiều cậu ấm cô chiêu ở VN 18 tuổi mà có ý thức, thái độ và năng lực quan sát như bạn ấy. Nhà mình cũng không hề giàu có hay có điều kiện gì, nhưng hồi 18 tuổi, chắc chắn mình chưa trưởng thành và nhanh nhẹn như cậu ấy.

Cô con gái của cô ấy thì mình nhớ 16 tuổi. Cô bé này học trường tư, A-level. Nhưng khả năng giao tiếp khá tốt. Bạn ấy cũng giúp mẹ đón khách và có đi chào hỏi tất cả các khách mời. Đặc biệt nhà ai có trẻ con thì bạn ấy đều biết chơi với các em bé. Mình nghĩ so với lứa tuổi 16 thì khả năng giao tiếp của bạn ấy vậy là rất đáng nể. Nhưng theo mình đây không phải là “tự nhiên” hay bẩm sinh, mà chắc chắn do luyện rèn.

Mình kể câu chuyện này để các bạn tự ngẫm. Không phải để chúng ta so sánh nhưng để chúng ta rút ra được bài học gì đó cho bản thân.

Nếu như xuất phát điểm của chúng ta đã chưa bằng họ (VD sinh ra ở nước ngoài), rồi lại theo học hệ thống giáo dục hoàn toàn khác, thì điều gì sẽ làm chúng ta nổi bật hơn họ khi mà họ, tuy rất có điều kiện, gia cảnh giàu có, học trường tư xịn sò, mà họ lại còn làm việc chăm chỉ hơn bạn nữa?